Jun 23, 2009

Lẩm cẩm

Tuần vừa rồi mình thật là xui xẻo, mất đồ liên tục.
Hết làm rơi sợi dây chuyền mẹ mình tặng hồi SN 18 tuổi, đến rơi vé xe bus. Hôm qua thì làm rơi chìa khóa xe máy, phải lếch thếch bộ về nhà giữa đêm khuya, trời lại mưa mới đau chứ (khoảng 5km).
Thật ra thì không thể đổ lỗi cho ai được hết, cũng chỉ tại cái tội đãng trí của mình thôi.
Ví dụ như vụ rơi vé xe bus. Lúc nhận vé, mình đang bận chút chuyện nên tiện tay nhét nó vào túi quần, định bụng là xong việc sẽ cất nó vào ví cẩn thận. Ai dè đâu mình cứ thế mà quên bẵng đi, chạy lăng quăng cả ngày, tối về mới sực nhớ ra, kiểm tra thì nó đã rơi từ khi nào không hay.

May 28, 2009

Người này và người đó

Tại sao ta chọn người này mà không là người đó
cũng như giữa nước chanh và tắc đá
vì thói quen hay vì điều gì mà chính ta nhiều khi cũng không rõ
để rồi ta trượt dài xuống vực sâu…

Ta chọn người này vì đã bước bên cạnh ta dài lâu
ta chọn người này vì một đôi lần ta được chia sẻ
ta chọn người này vì có một ngày mưa ta được về trong chiếc dù xa lạ
ta chọn người này vì nghĩ rằng ta đã mắc nợ
một điều gì đó không thể gọi tên…

Tại sao ta chọn người này…có lẽ ta cũng đã quên…
có những quyết định trong đời không cần những lí do chính đáng
ta gật đầu giản đơn như bao cái gật đầu khác
ta nắm một bàn tay mà không bận tâm nhiều đến cảm giác
rồi cứ thế bước đi…

Tại sao ta không chọn người đó cho một lần đổi thay
người đã khóc như trẻ con khi mơ về ta trong giấc ngủ
người đã nói dù có ôm hôn ta vạn lần cũng không đủ
cho tất cả thương nhớ này…

Ta không chọn người đó như không chọn một ngày mưa bay
(nhưng ta chọn người này cũng đâu phải bởi ta yêu nắng ấm…)
ta không chọn người đó vì tin rằng cuộc đời quá rộng
(nhưng ta chọn người này cũng đâu phải bởi cuộc đời nhỏ nhoi…)

Tại sao ta không chọn người đó cho nước mắt lẫn với tiếng cười
hay ta chọn người này để mong được bình yên mà sống
nhưng làm sao biết sóng gió thì nhạt nhòa hơn là câm lặng
làm sao biết bình yên không chứa đựng trong lòng mình vực thẳm

Giữa người đó và người này…
tại sao ta không chọn người đó
dù chỉ để một lần trong đời được biết hơi ấm bàn tay!

(Nguyễn Phong Việt)

May 18, 2009

Mấy mẩu chuyện lụm được từ Message của P

Photobucket

A boy and a girl were playing together. The boy had a collection of marbles. The girl had some sweets with her.
The boy told the girl that he will give her all his marbles in exchange for her sweets. The girl agreed. The boy kept the biggest and the most beautiful marble aside and gave the rest to the girl. The girl gave him all her sweets as she had promised.
That night, the girl slept peacefully. But the boy couldn’t sleep as he kept wondering if the girl had hidden some sweets from him the way he had hidden his best marble.

MORAL OF THE STORY
If you don’t give your hundred percent in a relationship, you’ll always keep doubting if the other person has given his/her hundred percent...
This is applicable for any relationship like love, employer-employee relationship etc., Give your hundred percent to everything you do and sleep peacefully.

Giá trị những dấu chấm câu

Có một người chẳng may đánh mất dấu phẩy. Anh ta trở nên sợ những câu phức tạp và chỉ tìm những câu đơn giản. Đằng sau những câu đơn giản là những ý nghĩ đơn giản.
Sau đó, không may, anh ta lại làm mất dấu chấm than. Anh bắt đầu nói khe khẽ, đều đều, không ngữ điệu. Anh không cảm thán, không xuýt xoa. Không gì có thể làm anh ta sung sường mừng rỡ hay phẫn nộ nữa cả. Đằng sau đó là sự thờ ơ đối với mọi chuyện.
Kế đó, anh ta đánh mất dấu chấm hỏi và chẳng bao giờ hỏi ai điều gì nữa. Mọi sự kiện xảy ra ở đâu, dù trong vũ trụ hay trên mặt đất hay ngay trong nhà mình mà anh ta không biết, anh ta đánh mất khả năng học hỏi. Đằng sau đó là sự thiếu quan tâm với mọi điều.
Một vài tháng sau, anh ta đánh mất dấu hai chấm. Từ đó, anh ta không liệt kê được, không còn giải thích được hành vi của mình nữa. Anh ta đổ lỗi cho tất cả trừ chính mình.
Cứ mất dần các dấu, cuối cùng, anh ta chỉ còn lại dấu ngoặc kép mà thôi. Anh ta không phát biểu được một ý kiến nào của riêng mình nữa, lúc nào cũng chỉ trích dẫn lời của người khác. Thế là anh ta hoàn toàn quên mất cách tư duy.
Cứ như vậy, anh ta đi đến dấu chấm hết.

Thiếu những dấu chấm câu trong một bài văn, có thể bạn chỉ bị điểm thấp vì bài văn của bạn mất ý nghĩa, nhưng mất những dấu chấm câu trong cuộc đời, tuy không ai chấm điểm nhưng cuộc đời bạn cũng mất ý nghĩa như vậy.
Hy vọng mọi người không bao giờ đánh mất những dấu chấm câu trong cuộc đời của mỗi người . Hãy cố gắng trân trọng những gì mà cuộc sống đã đem lại cho chúng ta .
Sưu tầm

Công trình kiến trúc cắt giấy đẹp kinh ngạc!

Bàn tay con người khéo léo đến đâu? Nghệ thuật cắt giấy đạt đến trình độ điêu luyện của Nhật Bản sẽ trả lời bạn điều này.

Với nghệ thuật cắt giấy Nhật Bản, không một công trình kiến trúc nào không thể tái hiện được dưới mũi kéo. Sau vài chục phút với kéo và giấy, bạn có thể chiêm ngưỡng bảo tàng Louvre, đấu trường La Mã, chùa tháp Đông phương hay những toà nhà chọc trời bên Mỹ.

Mời cùng thưởng thức một vài công trình giấy thật tinh tế và giàu cảm xúc:









TB(Theo spluh)

Furoshiki - Mảnh vải gói đồ






Về cơ bản, Furoshiki chỉ là một mảnh vải vuông. Nó có đủ kích thước – từ những mảnh nhỏ để gói những thứ như một chai rượu sake, đến những tấm lớn để bọc nệm futon cho sạch. Cái truyền thống giản dị dùng vải để gói đồ vật đã phát triển theo một phong cách Nhật rất độc đáo.




Shosoin, một nhà kho thuộc thế kỉ thứ 8 ở Nara, từ lâu đã cất giữ những loại vải được thiết kế để gói đồ vật, nhưng tài liệu đầu tiên nhắc đến Furoshiki có từ đầu thế kỉ thứ 17. Từ Furushiki bắt nguồn từ tục tắm hơi. Người ta thường bước vào bồn ( furo) mặc chiếc áo yukata giống như kimono, sau đó dùng tấm vải ( shiki) để gói bộ yukata ướt lại và mang về nhà. Về nhà sau khi tắm công cộng trở nên phổ biến và người ta không mặc yukata khi tắm nữa, nhưng họ vẫn còn dùng Furoshiki để mang theo quần áo thay và vật dụng khi tắm.
Người Nhật, ngoài việc dùng Furoshiki để gói đồ mang theo, trong nghi thức tặng quà, furoshiki là một phần không thể thiếu, nó làm tăng mức độ trang trọng và thể hiện thành ý của người tặng quà. Có vài trường hợp giá trị mảnh furoshiki dùng để gói quà còn lớn hơn gói quà.




Furoshiki rộng từ 42 đến 225cm vuông và làm bằng nhiều loại vải khác
nhau như lụa, vải bông hoạc sợi tổng hợp. Kích thước và loại vải tùy
theo mục đích sử dụng. Khi xếp lại, furoshiki rất nhỏ gọn, tiện cho việc đi lại. Ta có thể dùng đi dùng lại nhiều lần một mảnh vải như vậy, rất thích hợp với thời đại xem trọng việc tái chế như ngày nay.
Gần như bạn có thể dùng Furoshiki để gói bất cứ thứ gì, từ chai rượu, đến hộp cơm, trái dưa hấu, chậu hoa, thậm chí có thể dùng nó để địu con đi dạo phố. Với miếng furoshiki cỡ lớn, bạn còn có thể gói 1 bức tranh khổ lớn để mang đi một cách tiện lợi.
  

Từ 1 hoặc 2 mảnh Furoshiki, bạn có thể tạo vô số kiểu túi xách dễ thương và tiện dụng.



Sau đây xin giới thiệu một số cách sử dụng Furoshiki cơ bản nhất.

Louis de Funès

Photobucket

Có ai là fan của Louise de Funes không nhỉ? Tớ hiện sưu tầm được 1 series film hài của Ông vua hài người Pháp này (dĩ nhiên là chỉ có phụ đề tiếng Anh). Giới thiệu một chút về Louise de Funes nhé!
Louis de Funès sinh ngày 31 tháng 7 năm 1914 tại Courbevoie. Năm 1956, Louis tham gia bộ phim “La Traversée De Paris”, tiếp đó là “Courte Tête” và bộ phim hài tình cảm “Comme Un Cheveu Sur La Soupe” (1957). Không chỉ dừng ở đó, mùa hè 1957, ông tham gia “Vu Ni Conne” do Yves Robert đạo diễn - Bộ phim được coi là có tiếng vang nhất nước Pháp thời bấy giờ. Sau phim này, tờ báo Pháp France - Dimanche gọi ông là "Diễn viên hài...hài nhất nước Pháp".
Ông tiếp tục nghiệp diễn của mình trong vở kịch nổi tiếng “Oscar). Kết quả là suốt 2 năm 1961-1962, vở kịch gây sóng gió tại sân khấu Pháp. Oscar là một bước trưởng thành về kỹ năng diễn hài của Louis. Ông nhạo báng những kẻ mê quyền lực và các quý ông quá màu mè, đỏm dáng. Đến năm 1964, ông bắt đầu thoát khỏi nước Pháp và đến với trường quốc tế bằng bộ phim “Fantomas”. Sau đó là “Le Gendarme De Saint Tropez” lấy đề tài cảnh sát.

Diễn xuất hài hước của Louis de Funès phần lớn nhờ vào khả năng diễn bằng điệu bộ xuất sắc, đặc biệt là những cử chỉ nhăn nhó của khuôn mặt đã trở thành đặc trưng trong diễn xuất của ngôi sao hài này. Ngoài ra ông cũng diễn những đoạn thoại hài hước rất tốt và có khả năng cường điệu hóa cảm xúc vui, buồn, thất vọng, lo sợ,... của nhân vật mà mình hóa thân để tạo ra các pha gây cười. Louis de Funès có biệt tài thể hiện sự giận dữ của nhân vật bằng nhiều cách khác nhau, càu nhàu, rít lên, tát liên hồi vào người khác, khoa chân múa tay,... Các vai diễn của ông cũng thường tạo rất nhiều đất cho de Funès thể hiện khả năng của mình, đó thường là những kẻ đạo đức giả, đáng ghét, độc ác. Vóc dáng bé nhỏ của Louis de Funès (ông cao 1,64m) so với các bạn diễn to lớn như Bourvil, Yves Montand cũng là một lợi thế gây hài khác của diễn viên này.
Dưới đây là danh sách những film tớ đang có:
1.La Grande Vadrouille
2.Hibernastus
3.L'Aile ou la cuisse
4.L'homme orchestre
5.La zizanie
6.Le corniaud
7.Le gendarme de Saint-Tropez
8.Le gendarme a New York
9.Le gendarme en balade
10.Le gendarme et les extra Terrestres
11.Le gendarme et les Gendarmettes
12.Le gendarme se Marie
13.Fantomas contre Scotland Yard
14.Fantomas se dechaine
15.Fantomas
16.La Folie des Grandeurs
17.Le grand restaurant
18.Oscar
Osusume là loạt film về cảnh sát (gendarme) và loạt film Fantômas. Bộ film La Grande Vadrouille của đạo diễn Gérard Oury, với 17 triệu lượt người xem, cho đến nay đây vẫn là bộ phim Pháp ăn khách nhất trong lịch sử.

Liên em, tau nhớ là mi thích ông này lắm. Muốn xem film nào thì nói, tau gởi link cho. Hi hi.
Chúc mọi người cuối tuần vui vẻ.