Một chuyến hành trình dài 4 ngày bằng xe lửa. Kể cũng thú vị, mua 1 cái vé 1 chiều, vác theo 1 cái vali to bự, cứ thế leo lên xe lửa đi xuyên nước Nhật. Hay 1 cái là vé xe lửa ở Nhật có thể dừng ở bất kỳ ga nào chơi, rồi đi tiếp (có hiệu lực trong 5 ngày) Mình đã tận dụng điểm này tối đa.
Xuất phát từ Hiroshima lúc 5h50ph ngày 3/4(thứ 5) đến Osaka lúc 12h, ban đầu dự tính là sẽ trọ lại nhà bạn ở Osaka 1 đêm, ai dè đúng ngày mình đến Osaka nó có việc đi khỏi thành phố, thế là bể kế hoạch. Đáng ra còn đi nhiều chỗ thú vị khác như thành Osaka hay khu Nanba, nhưng rốt cuộc chỉ đi được mỗi Thủy cung.
Dù thế cũng khá là thú vị, cái cảm giác được bơi cùng cá mập, cá đuối, cá heo, và đủ thứ cá linh tinh khác
Tp Osaka cũng tương đối giống Tp HCM, ít cây xanh, và có cảm giác hơi bẩn bẩn (hi hi, không biết có phải do Hiroshima quá sạch không nữa)


Leo lên chuyến tàu cuối đi Nagoya, đến nơi lúc 22h30. Ra khỏi ga mới phát hiện ra là điện thoại hết pin. Hoảng cả hồn, không biết nhà đứa bạn ở đâu, lại không nhớ SĐT của nó. Vội vàng chạy ngược trở lại, năn nỉ người soát vé cho cắm sạc ĐT, chỉ cần 30s thôi là đủ để lấy được SĐT, nhưng hỡi ơi, câu trả lời là Không, thiệt chưng hửng, lạnh lùng dã man!!!

Tháp truyền hình Nagoya (NAGOYA TV TOWER)

Đây là tháp truyền hình đầu tiên được xây dựng ở Nhật (hoàn thành 19/6/1928)

Quang cảnh nhìn từ mái trụ sở truyền hình (nhìn xuyên qua làn nước đấy nhé)
Ngày tiếp theo lại tiếp tục đi chơi 1 mình (bạn mình bận đi làm). Dậy thật sớm, mua 1 vé norihodai (vé xe lửa đi trong 1 ngày, có thể leo lên bất cứ chuyến tàu nào cũng được) đi đến khu trung tâm Nagoya, định trèo lên tháp truyền hình Nagoya nhưng người ta không cho leo, phải đợi đến 10h30 mới lên được, phí cả công mình dậy sớm. Biết vậy ngủ nướng thêm tí nữa cho rồi
Trong thời gian chờ đợi, mình tạt qua trụ sở truyền hình Nagoya ở gần đó tham quan. Phải nói là đẹp tuyệt vời. Mái kính trong suốt là 1 hồ nước, leo lên đó nhìn xuống có cảm giác như thượng đế nhìn xuyên qua mây xuống trần gian vậy, cảnh sắc lung linh lung linh. Hệ thống giao thông phải nói là tuyệt vời, trẻ già lớn bé, có tật hay không đều có thể leo được lên tận mái để tham quan. Chợt chạnh lòng, biết bao giờ nước mình mới có những công trình như vậy nhỉ. Chơi đã đời xong tạt qua tháp truyền hình Nagoya, ngắm toàn cảnh thành phố chán rồi lại leo lên xe điện, đi đến tham quan thành Nagoya.


Thành Nagoya

Rộng và đẹp dã man. Đến đây mới biết Nagoya có một bảo tàng về Tokugawa, vị tướng quân đầu tiên của Nhật. Từ hồi đọc Shogun, mình đã thích ông này rồi, giờ đến Nagoya mới thấy tận mắt những di vật có từ thời đại của ông. Phải công nhận người Nhật làm du lịch tuyệt vời. Vào tham quan khu thành cổ, ngoài việc trưng bày mô hình, cổ vật, người ta còn dựng hẳn 1 mô hình sáp mô tả cách người xưa vận chuyển đá xây thành, quang cảnh làng quê xưa biến đổi ra sao trong 1 ngày nhờ hiệu quả đèn, có cả tiếng gà gáy sáng; chiếu phim 3D miễn phí giới thiệu về lịch sử thành phố và khu du tích... Ngoài ra còn tỉ tỉ thứ đồ lưu niệm từ rẻ đến mắc. Hầu như ai vào tham quan cũng mua 1 thứ gì đó làm kỷ niệm, không quá mắc, không có chuyện cứa cổ khách du lịch như ở VN. Thiệt tình vào 1 lần rồi vẫn muốn vào lần nữa. Khác hẳn với không khí lúc vào thăm Đại Nội.
Cá chép vàng-Biểu tượng của TP Nagoya
Điểm đến tiếp theo là bảo tàng khoa học. Mặc dù có lẽ sẽ thú vị hơn nếu mình có nhiều thời gian hơn. Người ta trưng bày rất nhiều mô hình các thí nghiệm vật lý, hóa học, sinh vật học, có giải thích cặn kẽ về nguyên lý và lịch sử của các nhà phát minh.

Robot dâng trà (TK 16)
Thú vị nhất là phòng trưng bày về phương tiện truyền thông, truyền hình. Mình có thể giả làm phát thanh viên, đọc bản tin, và xem hình ảnh mình đọc tin hiện lên trên tivi. Mình còn vào cả phòng thiên văn ngắm sao. Chắc hẳn ai đó đã từng đọc truyện Mặt nạ thủy tinh sẽ nhớ đoạn Masumi dẫn Mayu vào phòng thiên văn ngắm sao, có cảm giác như mình đang trôi trong vũ trụ, vây quanh là bầu trời lấp lánh sao. Lần đầu tiên mình biết chính xác đâu là chòm sao Bắc Đẩu (trước đây chỉ phỏng đoán theo mô tả trong sách thôi), đâu là chòm sao Đại Hùng Tinh, Tiểu Hùng Tinh, chòm sao Song Tử, chòm sao Bò Cạp,... Thú vị hết sức. Rời khỏi bảo tàng khoa học, mới chỉ 5h chiều, định đi tiếp thì phát hiện ra máy ảnh hết pin, tức điên cả ngừơi. Kệ, không chụp ảnh cũng được, đi chơi cho biết! Thế là lại leo lên tàu điện, đi 1 vòng quanh các công viên nổi tiếng ở Nagoya, ăn món miso udon nổi tiếng, rồi lại leo lên xe điện đi về. Kết thúc hành trình ở Nagoya.
Thử làm phát thanh viên tí coi!
Leo lên chuyến tàu khuya đi Tokyo lúc 0h. Phiền nỗi vé của mình không phải là vé teiseki (nghĩa là vé đặt chỗ trước) nên không được ngồi ghế, mặc dù có 1 tỉ ghế trống. Mình phải đợi ông soát vé đi soát vé xong xuôi hết mới lén ngồi vào 1 ghế trống (lúc đó là 2h), ngủ 1 giấc, đến Tokyo lúc 5h, lại mua vé xe điện đi đến nhà mấy đứa em ở Tokyo.
No comments:
Post a Comment